Nhật ký du lịch Thái Lan: Tuk tuk 60 bath vô duyên

11:08 08/10/2015

 Lần đầu tiên chụp hình với vơ-đét chuyển giới ở Pattaya.

Nhật ký du lịch Thái Lan

Cách giờ bắt đầu suất cuối (9h tối) tầm 20 phút, hai đứa mới lết bộ ra khỏi Walking Street. Do đã khảo sát địa hình nên quyết định bắt taxi. Taxi ở Pattaya không có chạy theo đồng hồ. Ông taxi số 1 hỏi hai đứa: Hai cô có vé coi Tiffany show chưa? Mới đầu hai đứa bảo not yet. Rồi ổng quơ quơ cái tờ lịch diễn gì đó. Kiểu này là muốn bán vé chợ đen đây. Đến 1 đoạn thì tự dưng ổng dừng rồi đổi cho ông taxi số 2. Ông này chắc dân phe vé, nhưng 2 đứa lại bảo có bạn mua dùm rồi. Vậy là lần thứ 2, chiếc xe dừng lại, đổi tài, dĩ nhiên vẫn là ông taxi số 1. Ổng còn hỏi lại lần nữa là mình có vé rồi à. Cuối cùng cũng đến nơi. Mua hai cái vé thường (690 bath, cỡ đó). Show đã bắt đầu được 1 lúc, các “nàng” đẹp như hoa hậu. Đến lúc hát bài tiếng Việt (nhép), 1/2 cái rào vỗ tay, reo hò ầm ầm.

Diễn xong, các em dẫn nhau ra dài hoa trước rạp, bắt đầu đứng vẫy vẫy ngoắc ngoắc vào chụp hình. 40 bath 1 lần đứng vào như thế, chụp bao nhiêu tấm là tuỳ máy ảnh của bạn. Cũng có vơ đét, 3 cô đứng mặt tiền, đông khách, và các cô (sửa không đẹp bằng???) đứng phía sau, vắng khách đến tội. Mình thì ở đây đã bị Pipi sỉ vả về sau vì nó bỏ ra 40 bath muốn chụp cái vương miệng lông lá của cô ấy, còn mình thì chụp mặt nó và cô ấy thôi. Có cô, vắng khách đến nỗi, chèo kéo khách vào, lấy máy ảnh khác đưa cho đồng nghiệp tác nghiệp hộ.

Rời Tiffany Show, hai bánh bèo về khách sạn làm một giấc. Sáng hôm sau, bình minh tầm 8h30, đi vào chợ gần đó ăn sáng như người bản xứ ở một hàng cơm. Rồi lại tiếp tục đi vào Walking Street, phía cuối chính là bến tàu ra đảo San hô. Hăm hở rằng nghe đồn biển Pattaya (trong TP) như biển Long Hải thì San hô phải đẹp hơn). Mua hai vé đi 2 chiều, lướt giữa sóng biển trập trùng, như đi tàu lượn cấp độ nhẹ, có lúc thổi bốc người mình lên rồi dập xuống, có lúc nước bắn tung toé và nắng và đông. Tàu đi độ 1 tiếng thì đến cách đảo san hô thêm 15ph đi tàu nhỏ vào. Vì nghe nói tàu lớn ko cập được bở (ai đi speedboat thì ok nhé). Sau 1 hồi ăn chơi ngủ nghê (ăn ko nhiều vì đảo chém hơi bị đẹp, biển thì đá không, khó tắm), cũng đến đúng 3 giờ chiều. Lại sắp hàng đi vào bờ, lại lên tàu nhỏ trung chuyển. Cái nắng ở Pattaya 3 giờ chiều như xoáy vào đầu người, vào sự mệt mỏi, khi vừa đông mà phải ngồi chờ 30 phút dưới nắng trong sự thờ ơ của mấy thằng cha lái tàu. Vài ông người Trung Đông??? không rõ la lối, làm dữ. Thì tàu mới bắt đầu lái vòng vòng, đến khá xa so với chỗ tàu lớn đỗ lúc vào thì thấy 1 tàu lớn, đã rất đông người, không rõ đi về lúc nào. Lúc này, mới yên vị trên chiếc tàu về lại đất liền.

Chưa hết, xuống bến, quên mất Walking street là đường 1 chiều, làm biếng nhảy lên tuk tuk mất 30 bath/đứa, mới biết nhầm đường. May mà phát hiện sớm, đi bộ cũng không xa. Cũng lếch thếch về được đầu đường gần KS, ở booth information, buổi sáng gặp 1 chị rất khá TA và hỏi cái vèo. Buổi chiều gặp ngay 1 ông dở hơi nhưng nhiệt tình. Hỏi bến xe bus về Bangkok ở đâu thì dắt 2 đứa ra chỗ bến xe dù. Xin kiếu. Về KS trước đã. Hỏi bác ở KS, bác ấy chỉ mình ra bến xe của hãng máy bay gì về sân bay, nhưng cũng đưa mình thêm bản đồ. Lúc đó mình nhìn ra dấu hiệu Pattaya Bus nên 2 đứa cũng coi như tìm được lối ra. Bến xe mua vé rất nhanh, cũng có nhiều chuyến trong ngày. Xe về đã y như xe đi. Việc di chuyển bằng xe bus ở Thái Lan có vẻ dễ chịu.

Pattaya tạm biệt, còn nhiều chỗ chưa đi và khám phá, nhưng như thế thì còn có cái để trở lại.

***

Nguồn: Cẩm nang du lịch iVIVU.com  – Theo Blog Duong Baloo

Đánh giá bài viết này

1 Sao2 Sao3 Sao4 Sao5 Sao (1 lượt, 1,00 điểm trên 5)
Loading...